“17 tuổi, em quyết định không học đại học. 17 tuổi, em bước vào Arena. Em không biết phải nói thế nào nhưng đó là một quyết định đã thay đổi cuộc đời em.”

Công An Khang là một trong số những cái tên nổi bật trong lễ tốt nghiệp của niên khóa 2018 – 2022. Ở Khang có một nguồn năng lượng tích cực khiến người đối diện cảm thấy vui vẻ. Gia nhập vào Arena Multimedia khi vẫn đang học cấp ba, hành trình của Khang tại cộng đồng sáng tạo Arena bắt đầu từ một quyết định táo bạo.  

Trong cuộc trò chuyện này, cả chúng tôi và An Khang đều đồng ý rằng, không có mẫu số chung nào cho sự thành công của một con người, nhưng mọi sự thành công chắc chắn đều phải bắt nguồn từ đam mê và sự nỗ lực không ngừng nghỉ. Đâu đó, các bạn sẽ nhìn thấy mình trong câu chuyện của Công An Khang để có thêm động lực cho chặng đường phía trước. 

CHÀO KHANG, CHÚC MỪNG EM ĐÃ THÀNH CÔNG TỐT NGHIỆP ARENA, NGÀY TỐT NGHIỆP KHÁ LÀ GAY CẤN NHỈ, MỌI NGƯỜI ĐÃ LO LẮNG VÌ SỢ KHANG KHÔNG KỊP ĐẾN NHẬN BẰNG.

Chuyện là em có một chuyến du lịch mà ngày về trùng với thời điểm diễn ra lễ tốt nghiệp, nên đáp xuống sân bay là em đã tức tốc chạy đến ngay. Lúc đó em vẫn chưa biết mình đạt được danh hiệu tân khoa xuất sắc đâu, mãi cho tới khi nhà trường đọc tên và trao hoa em mới thực sự bất ngờ. Em cảm thấy rất vinh dự, mặc dù có hơi lóng ngóng nhưng đối với em đó vẫn là một buổi lễ tốt nghiệp trọn vẹn.

ĐƯỢC BIẾT EM ĐĂNG KÝ HỌC Ở ARENA TRONG LÚC CÒN CHƯA CẢ TỐT NGHIỆP CẤP BA, TẠI SAO EM LẠI CÓ QUYẾT ĐỊNH ĐÓ? GIA ĐÌNH ỦNG HỘ EM CHỨ?

Em đã chờ cuộc phỏng vấn này từ rất lâu chỉ vì muốn kể cho các bạn nghe câu chuyện của mình và truyền động lực đến những ai gặp khó khăn trong vấn đề hướng nghiệp. Bố mẹ em thật sự là những phụ huynh rất tâm lý, bố mẹ luôn mong muốn rằng con mình được sống và được làm những thứ mà  con  yêu thích trong tương lai. Vậy nên từ năm 15 tuổi, em cùng bố mẹ đã bắt đầu thảo luận về tương lai. Ý em là, chị hiểu chứ, mọi quyết định em đưa ra không phải nhất thời bộc phát mà được nung nấu và chuẩn bị trong khoảng thời gian dài.

Em là kiểu người thích cái gì sẽ học cái đó. Năm lớp 10 em mạnh những môn tự nhiên. Nghe có vẻ khó tin nhưng em từng ước mơ trở thành một nhà nghiên cứu sinh học. Tuy nhiên càng lớn, em càng nhận ra mình không còn hứng thú với nó nữa. Suốt khoảng thời gian cấp ba, em luôn trò chuyện cùng mẹ để xem mình thực sự muốn gì. Với một đứa trẻ mà cái gì cũng thích như em thì thật khó định hướng. 

Lớn hơn chút nữa, em cảm thấy mình khá hoạt ngôn và có khả năng thuyết trình trước đám đông, vì vậy những trường em nhắm tới đều có khoa Truyền thông đa phương tiện, và em tin chắc là cái thời ấy chưa có ngành nào ở trường đại học tên là Mỹ thuật Đa phương tiện, bởi nếu có thì em đã đăng ký. Các trường chỉ dừng lại ở khoa Thiết kế đồ họa, em chưa từng tự tin về năng khiếu nghệ thuật của bản thân. Em muốn một bệ phóng chắc chắn thay vì chọn đại một nơi và rồi mất thời gian ở đó. Giữa rất nhiều sự cân nhắc, cơ duyên đưa em tìm thấy Arena Multimedia.  

VẬY DIỄN BIẾN TIẾP THEO RA SAO? 

Nhờ sự giới thiệu của một người chị đang học tập ở nơi đây, lần đầu tiên em biết đến cái tên Arena. Chị ấy kể rằng, một người bạn khác của chị cũng học Arena một kỳ thôi, nhưng sau đó anh ấy tiếp tục phát triển và trở thành nhà thiết kế thời trang, nơi đây giống như điểm khởi đầu cho mọi người phát triển theo hướng mà người ta mong muốn. 

Mẹ em bảo hãy cứ thử xem sao. Khi đến tham quan và làm bài kiểm tra năng khiếu, em thực sự bị thuyết phục và mường tượng ra tương lai sau này của mình. 

Điều khiến em thích nhất ở Arena chắc chắn là chương trình học. Cứ sau mỗi học kỳ trung bình 6 tháng sẽ có một đồ án lớn. Em cực kỳ phấn khích với điều đó, bởi em là một đứa thích rất nhiều thứ, em không biết chính xác mình muốn gì, còn Arena thì cho phép em quyền học tập tất cả rồi tìm câu trả lời. Dự định ban đầu của em là sẽ học Arena song song với một trường đại học khác, nhưng sau đó em tự hỏi “Nếu đã chọn nơi đây thì phải chọn thêm để làm gì”. 

Đó là một trong những quyết định điên rồ nhất của cuộc đời em tại thời điểm đó, vì em tin chắc rằng cả khối 12 trường em gần như không có bạn nào có ý định không vào đại học. Và tất nhiên em đã có những khoảng thời gian thật sự là khó khăn bởi định kiến vào đại học lấn sâu vào trong tâm trí em khi nhìn thấy các bạn cùng trang lứa đều đi học đại học trong khi đó em thì khá lông bông không biết mình muốn gì và tương lai mình sẽ đi vào đâu vì lúc đấy em cũng đi làm được một thời gian và cảm thấy mình không thật sự thích nghề thiết kế đồ họa lắm. Có một lần mẹ em lại suy nghĩ lại và khuyên em đi học đại học thậm chí là vào muộn hơn các bạn 2k1 khác. Em thật sự bị khủng hoảng tâm lý một thời gian vì em sợ rằng mình đã thất bại khi đã chọn một con đường khác biệt thay vì đi học đại học như bao người khác. Nhưng em luôn tự nhủ với bản thân rằng “Hãy kiên nhẫn thêm một chút”. Và đến tận bây giờ, sau khi đã đạt được những thành tựu nhất định cho bản thân và có một phần khẳng định vị trí của mình trong ngành, em cảm thấy vào Arena là một trong những lựa chọn đúng đắn nhất của cuộc đời em, không phải vì những gì Arena mang lại cho em mà cái lựa chọn đó đã mang lại cho em.

TRONG SỐ 5 ĐỒ ÁN LỚN ĐÃ THỰC HIỆN, ĐỒ ÁN NÀO EM CẢM THẤY TÂM ĐẮC NHẤT VÀ CÓ ĐỒ ÁN NÀO KHIẾN EM CẢM THẤY TIẾC NUỐI KHÔNG? 

Em vừa tâm đắc nhưng cũng vừa tiếc nuối đồ án kỳ 3D Game. Nhân vật của em có tên là Butterfly. Ngay từ khi còn bé, em đã luôn là fan của những câu chuyện fantasy, về những vùng đất huyền bí, về rồng, về phép thuật và đặc biệt là hình tượng những người anh hùng giấu mặt “ngầu đét”. Và Butterfly đã luôn trong tâm trí em từ hồi em 12 tuổi, nó luôn là một cái mục tiêu và ước mơ của em để bằng mọi giá hình tượng hóa lên nhân vật này từ trí tưởng tượng của mình cách này hay cách khác.

Nói qua một chút về đồ án này. Đó là đồ án mà em dành trọn vẹn 8 tháng tập trung cao độ. Em tự học ở nhà kết hợp với học trên lớp cùng thầy Khải – Người đã hướng dẫn, chỉ bảo cho em những kiến thức có ích. Mặc dù nó đạt điểm khá cao và giúp em được mọi người biết đến nhưng bây giờ nhìn lại em phát hiện ra nhiều lỗi lắm. Em luôn ước mình có thêm thời gian để trau chuốt nó. 

Không chỉ kỳ 3D Game, tất cả các học kỳ em đều hy vọng mình sẽ làm tốt hơn. Vì đối với em, 5 đồ án ở Arena vô cùng quan trọng. Em biết rất nhiều người sau khi ra trường bị rơi vào cái guồng làm việc không ngừng nghỉ, đến năm 30 – 40 tuổi, họ thậm chí còn không có nổi một dự án cá nhân nào. Cho nên, thời gian ở Arena chính là thời điểm lý tưởng để em tập trung xây dựng sản phẩm thật sự của riêng mình và được trường lớp công nhận, bởi em nghĩ sau này mình sẽ không còn có nhiều cơ hội như vậy nữa.

EM CÓ THỂ CHIA SẺ MỘT VÀI KỶ NIỆM ĐÁNG NHỚ KHI NHÌN LẠI HÀNH TRÌNH TẠI ARENA KHÔNG?

Nếu nói về kỷ niệm đáng nhớ nhất thì chắc chắn sẽ là quãng thời gian làm đồ án kỳ phim. Trước hết, em ấn tượng với năng lượng và nhiệt huyết mà các thầy cô ở học kỳ này lan tỏa đến học viên. Thời gian đó rất vui vì em được trải nghiệm viết kịch bản, chịu trách nhiệm phần bối cảnh và shoot quay. Đây là một kỳ rất “bonding”. Nếu phần lớn thời gian của những học kỳ khác là thao tác trên máy tính, thì kỳ này yêu cầu mọi người phải gặp nhau, cùng cố gắng hoàn thành tốt công việc ở trường quay. Đó là một trải nghiệm thực sự đáng nhớ. 

Sau kỳ học này, em cũng phát hiện ra mình và “khao khát làm phim thời non dại” của mình không thuộc về nhau. Nghề này đòi hỏi niềm đam mê, môi trường làm phim chuyên nghiệp thực sự khắc nghiệt với những đứa trẻ hướng nội như em. 

EM CÓ NHỮNG NGƯỜI BẠN RẤT TUYỆT VỜI ĐÚNG CHỨ, CHỊ MUỐN NGHE THÊM KỶ NIỆM VỀ CÁC EM. 

Ồ, quyết định chuyển lớp để được học cùng một tập thể nhiệt huyết có thể xem là một trong số những quyết định đúng đắn nhất của em ở Arena. So với lớp cũ, lớp mới khiến em khá shock vì mọi người rất giỏi, đặc biệt là nhóm của anh Lâm Đức, từ bài tập lớn đến đồ án các anh chị đều thực hiện vô cùng tuyệt vời. Em cảm giác, đó là nhóm mà em muốn vào. Mãi sau này tới kỳ phim em mới có cơ hội đồng hành cùng mọi người. Mặc dù điểm số kỳ này không như mong đợi nhưng cả nhóm đã có một khoảng thời gian đoàn kết và hiểu nhau hơn. Kỳ 3D Game thì… em phải nói là em tỏa sáng luôn (cười). Thật sự em đã nghiên cứu rất nhiều cho mảng này. Em còn nhớ giáo trình của Arena lúc đó tập trung vào ba phần mềm là 3Ds Max, Maya và ZBrush, nhưng được sự cho phép và ủng hộ của thầy Khải, em có tìm hiểu thêm về Blender, khiến mọi người vô cùng hứng thú. Em tin chắc lớp em là lớp có những đồ án 3D Game Blender đầu tiên ở Arena. Đến đây em mới cảm nhận mình thực sự được mọi người công nhận rằng “À thằng bé này cũng ổn đấy”, còn trước đó lúc nào em cũng gặp phải rất nhiều khó khăn trong việc hòa nhập vì luôn là đứa nhỏ tuổi nhất lớp.

3D Animation là kỳ cuối cùng và cũng là kỳ đặc biệt nhất vì em được làm việc nghiêm túc với nhóm anh Lâm Đức. Từ đầu kỳ chúng em đã rục rịch chuẩn bị cho đồ án rồi. Em phụ trách chính về phần dựng hình nhân vật, thiết kế môi trường và cảnh quay, còn các anh chị khác cover những phần còn lại. Tất cả mọi người em gặp ở Arena có ảnh hưởng rất lớn đối với em, đặc biệt là những người bạn. Nếu có ai tạo động lực để em có cơ hội trở thành Arena Face 2022 thì đó là anh Lâm Đức. Em rất muốn dành một dòng cho người bạn của em: Anh ấy là người truyền cảm hứng trong những năm tháng em học tập ở Arena Multimedia.

CHỊ ĐỊNH HỎI EM VỀ THỜI ĐIỂM ĐÁNH DẤU SỰ CHUYỂN BIẾN RÕ RỆT CỦA BẢN THÂN NHƯNG CÓ LẼ LÀ KHÔNG CẦN THIẾT NỮA. EM ĐÃ CHIA SẺ RẤT TÂM HUYẾT RỒI. VẬY Ở THỜI ĐIỂM HIỆN TẠI, KHANG MUỐN MỌI NGƯỜI BIẾT ĐẾN MÌNH VỚI VỊ TRÍ CÔNG VIỆC NÀO NHẤT? 

Em luôn muốn trở thành 3D Artist và được mọi người công nhận ở vị trí đó. Tất nhiên em chỉ mới bắt đầu với thế mạnh về dựng hình nhân vật, một mảng mà theo em là dễ nhất. Hiện tại em đang theo đuổi những dự án cá nhân về đồ họa chuyển động, một khía cạnh cá nhân em cho rằng là cực kỳ tiềm năng để phát triển. Tương lai xa hơn, em muốn thử sức ở nhiều lĩnh vực khác trong thị trường 3D nói riêng và ngành công nghiệp CG nói chung để xác định thực sự mình phù hợp với công việc nào nhất. 

EM CÓ THẦN TƯỢNG AI TRONG GIỚI SÁNG TẠO KHÔNG? 

Thật ra em không thần tượng một ai cụ thể trong giới sáng tạo. Bởi tài năng của tất cả mọi người đều đáng được trân trọng. Em biết rất nhiều 3D Artist, họa sĩ nhưng với em sự tận hiến của họ trong công việc mới là thứ truyền cảm hứng mạnh mẽ. Em nhìn vào những sản phẩm của họ, thích thú và ao ước mình cũng có thể làm được như thế. 

Kim Jung Gi – Một họa sĩ nổi tiếng người Hàn Quốc đã từng trả lời phỏng vấn với báo chí rằng: Tôi không phải thiên tài, tôi chỉ vẽ 16 tiếng một ngày thôi. Có nghĩa ai cũng có thể trở thành phiên bản tốt hơn của mình chỉ là họ có muốn hay không. Em luôn tin vào điều này. 

CHỊ NGHĨ CÂU HỎI NÀY SẼ RẤT NHIỀU BẠN MONG CHỜ, EM CÓ THỂ CHIA SẺ VỀ PHƯƠNG PHÁP HỌC TẬP CỦA BẢN THÂN KHÔNG? ĐÂU LÀ NHỮNG YẾU TỐ CẦN THIẾT CỦA MỘT BẠN TRẺ MUỐN THEO ĐUỔI NGÀNH MULTIMEDIA DESIGN? 

Em không tự hào về phương pháp học tập của mình đâu, vì em tự thấy mình còn lười lắm. Nhưng em nghĩ niềm yêu thích với một lĩnh vực nào đó sẽ giúp bạn có hứng thú đào sâu tìm hiểu. 

Nếu bạn còn đang chần chừ thì hãy cứ thử đi bởi nếu bạn đang không chắc vì một điều gì đó thì cách duy nhất bạn có thể biết được câu trả lời là hãy cho suy nghĩ đó một cơ hội. Điều quan trọng hơn cả là hãy chấp nhận rủi ro, đừng sợ thay đổi, chưa bao giờ quá muộn để bắt đầu lại từ đầu, hãy thực hiện những bước đầu tiên của bạn ra khỏi vùng an toàn và đừng sợ thất bại. Hãy tin vào trực giác của mình và theo đuổi thứ bản thân thực sự thích. Thời điểm em vào Arena, bạn cùng lớp có người hơn em 12 tuổi, và em tin trong lịch sử nơi đây có những học viên lớn tuổi hơn. Ngành này rất đáng để thử và một lần nữa em muốn nhắc lại, nếu bạn có quá nhiều sở thích và chưa biết mình muốn gì, Arena có thể định hướng để bạn tìm thấy câu trả lời đấy. 

Cảm ơn Khang vì cuộc trò chuyện, chị tin rất nhiều bạn trẻ sẽ nhìn thấy mình trong câu chuyện của em. Chúc Khang tiếp tục gặt hái được nhiều thành công với đam mê của mình.

Phỏng vấn & Bài viết: Giang Hoàng
Thiết kế: olianji